top of page

Suýt bị anh trai giết
khi tin Chúa

s-12-13-hu-nu-lu-har-kraftige-arr-i-ansiktet-etter-knivangrepet-han-ble-utsatt-for-av-sin-
s-12-13-legene-opererte-i-mange-timer-for-berge-den-knivskadde-h-nden-hans_2.jpg

Tên tôi là Đức. Tôi là cha của ba đứa con trai và ba đứa con gái. Trước khi biết Chúa, tôi là một phật tử. Dân số làng tôi khoảng 300 người gồm 59 hộ gia đình. Chỉ có năm trong số 59 hộ gia đình đó là Cơ Đốc Nhân vào thời điểm đó.

Tôi đã nghe nói về Chúa Giê-su, nhưng tôi không tin. Mãi cho đến khi một nhà truyền giáo tên Tham đến làng của chúng tôi để chia sẻ phúc âm vào năm 2015. Anh ấy nói rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa đã tạo ra chúng ta và chúng ta cần thờ phượng Ngài là Chúa của mình. Ông giải thích rằng những điều chúng ta được dạy để tin vào thời thơ ấu là không đúng sự thật. Tôi đón nhận sứ điệp của ông ấy, và tôi biết được lẽ thật. Vào tháng 7 năm 2015, tôi đã mở lòng với Đấng Christ. Sau đó, tôi quyết định phá bỏ bàn thờ mà chúng tôi có trong nhà. Vợ tôi và các con tôi cũng đã tiếp nhận Đấng Christ. Từ ngày biết đến Chúa Giê-su, tôi đã hiểu tấm lòng của Ngài đối với mọi người. Tôi cảm thấy niềm vui và sự bình an tràn đầy trong Ngài mỗi ngày.

Vào tháng 12 năm 2015, anh trai tôi đã gọi cảnh sát, và họ đến để buộc tôi phải từ bỏ Đấng Christ. Tôi nói tôi sẽ không từ bỏ việc theo Chúa. Tôi nói với họ rằng tôi tin vào Chúa Giê-su Christ, và điều đó không gây hại cho bất kỳ ai. Một lúc sau, cảnh sát rời đi, nhưng anh trai tôi và gia đình anh ấy vẫn thực sự ghét tôi vì đã trở thành một Cơ đốc nhân.

Vào lúc 7 giờ sáng trong tháng 2 năm 2017, tôi đang trên đường về nhà sau buổi cầu nguyện. Tôi chạy xe máy qua nhà anh trai, nhưng đường rất xấu nên tôi phải lái xe chậm lại. Tôi có hai con gái - một đứa mười hai tuổi và một đứa mười ba tuổi - đi cùng tôi. Đột nhiên, anh trai tôi chạy đến với một con dao lớn và định giết tôi. Các con gái tôi rất sợ hãi; chúng nhảy khỏi xe máy và chạy đi. Anh trai tôi đã bắt được tôi, và anh ấy dùng dao đâm vào mặt, vai và cánh tay của tôi. Anh ấy gần như chém đứt bàn tay phải của tôi. Giữa cơn đau, tôi nghe thấy một giọng nói trong tâm trí: “Chạy đi, chạy đi!” Tôi bắt đầu chạy với máu cứ chảy ra khắp cơ thể. Anh trai tôi chạy theo nhưng không đuổi kịp tôi, anh ấy đã quay lại nhà lấy xe máy đuổi theo. Anh ta định lái xe đuổi theo tôi để chắc chắn rằng anh ta sẽ giết tôi, nhưng một trong những cô con gái của anh ta hiểu ý định của anh ta và tìm cách cản trở anh ta.

Hai con gái của tôi về nhà và nói với gia đình tôi những gì đã xảy ra. Sau đó, một trong những đứa con trai của tôi đã chạy đến và lấy chiếc xe của tôi ở nơi tôi đã để lại, và nó lái xe đi khắp nơi để tìm tôi. Ngay khi tìm thấy tôi, nó gọi xe cấp cứu đưa tôi đến bệnh viện cách nơi tôi ở khoảng 100 km. Khi xe cấp cứu đến lúc đó là 9 giờ sáng, và ngay khi họ đưa tôi lên xe, tôi đã bất tỉnh vì mất nhiều máu. Họ phẫu thuật cho tôi cả ngày cho đến 5 giờ chiều để cứu lấy bàn tay của tôi. Tôi đã sống sót và cánh tay của tôi được đắp lại, nhưng khi tỉnh dậy thì tôi không nhìn thấy gì nữa. Tạ ơn Chúa, sau ba ngày tôi đã nhìn thấy lại! Tôi tin rằng chính Chúa đã cứu tôi, bởi nhiều người trong làng tôi chắc chắn rằng tôi sẽ chết vì vết thương quá nặng. Một tuần sau, khi họ nghe tin tôi vẫn còn sống, họ không tài nào hiểu nổi. Quả thật Chúa là Đấng đã giúp đỡ tôi. Nếu không có Ngài, tôi sẽ không còn sống đến bây giờ, tôi rất biết ơn Ngài!

Khi trở về làng của mình, tôi bắt đầu chia sẻ với những người hàng xóm của mình về việc tôi phụng sự một Đức Chúa Trời quyền năng như thế nào. Nhiều người trong số họ đã tin nhận. Ngày nay, 20 trong số 59 hộ gia đình trong làng của chúng tôi là tín đồ của Đấng Christ. Anh trai tôi đã chết cách đây một năm. Tôi đã tha thứ cho anh ấy, và tôi cầu xin Chúa cũng sẽ tha thứ cho tội lỗi của anh ấy. Tôi cũng chia sẻ với gia đình anh ấy về Phúc Âm với hy vọng rằng họ cũng sẽ tiếp nhận và được cứu. Bây giờ tôi đã biết lẽ thật, và tôi thờ phượng Chúa là Đấng Tạo Hóa và Cứu Chúa của tôi. Ha-lê-lu-gia!

bottom of page