Heading 1
Người Phụ Nữ Hồi Giáo
Gặp Gỡ Chúa Giê-su
Trong một buổi nhóm lại, chúng tôi dành thời gian đặc biệt để cầu nguyện cho sự chữa lành. Tất cả những người bị đau ốm, bệnh tật sẽ được cầu nguyện. Khi chúng tôi đang cầu nguyện thì có một người phụ nữ đứng dậy và chia sẻ với sự hân hoan rằng Chúa Giê-xu đã chữa lành cho cô. Trong lúc cô ấy làm chứng, có một người phụ nữ hồi giáo đi ngang qua. Cô dừng lại ở bên ngoài và lắng nghe. Một lúc sau, cô ấy rất tò mò và bước vào bên trong phòng nơi chúng tôi đang nhómlại. Không lâu sau, cô nói: “Quý vị có thể cầu nguyện cho tôi được không? Tôi cũng có bệnh tật và muốn được chữa lành". Tất cả mọi người đều ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên họ chứng kiến một người hồi giáo mong muốn Cơ Đốc Nhân cầu nguyện cho mình. Ai cũng vui mừng và sẵn lòng cầu nguyện cho cô. Mọi người phải cầu nguyện chậm rãi vì những người hồi giáo sống tại Trung Quốc, họ có ngôn ngữ riêng của mình và người phụ nữ này không biết nhiều tiếng Trung.
Trong khi mọi người cầu nguyện cho cô, một người anh em hỏi cô ấy rằng: “Cô có muốn tin nhận Chúa Giê-xu không?” Cô gật đầu đồng ý và dâng cuộc đời mình cho Chúa Giê-xu. Kể từ giây phút ấy, trong người cô bắt đầu cảm thấy tốt hơn. Lúc trở về nhà, chồng của cô vô cùng ngạc nhiên. Đây là một gia đình nghèo. Họ đã dùng toàn bộ số tiền của mình vào thuốc thang và việc đi khám chữa bệnh. Bác sĩ nói rằng người phụ nữ này chỉ có thể sống được vài tháng nữa thôi. Họđã hết sạch tiền và hoàn toàn bất lực. Thế nhưng, bởi vì điều này họ đã có lại niềm hy vọng.
Cả gia đình của cô bắt đầu tham dự những buổi nhóm của hội thánh và sau một thời gian ngắn, họ nhận thánh lễ báp-têm. Các anh chị em trong hội thánh cũng thường xuyên tới thăm hỏi gia đình của cô. Tuy nhiên, những người lãnh đạo hồi giáo tại khu vực đó lại không hề vui mừng về điều này. Họ tập hợp lại một nhóm những người hồi giáo đi bao vây ngôi nhà của người phụ nữ này cùng với những vũ khí trong tay. Họ hét lớn vào gia đình cô: “Nếu anh chị chối bỏ đạo CơĐốc này và xưng nhận anh chị là tín đồ hồi giáo trung thành thì chúng tôi sẽ để cho anh chị sống, còn nếu không chúng tôi sẽ giết anh chị!”
Nhưng người đàn ông ở trong nhà không dễ dàng để bị đe dọa. Anh cũng lớn tiếng đáp lại: “Có ai trong các vị đến để giúp đỡ chúng tôi khi chúng tôi khó khăn đến nỗi không còn chút đồ ăn nào trên bàn không? Có ai trong các vị tới đâythăm hỏi khi vợ của tôi bị chuẩn đoán rằng chỉ có thể sống thêm vài tháng nữa thôi và giúp đỡ lúc chúng tôi không đủ khả năngcho việc chạy chữa bệnh không? Chỉ có những người tin Chúa này đã đến giúp đỡ chúng tôi. Chính họ là những người đã bày tỏ lòng thương cảm! Các vị đều sống gần với chúng tôi, là hàng xóm của chúng tôi nhưng không một ai bày tỏ sự quan tâm tới chúng tôi. Tôi đã đi đến nhà thờ Hồi Giáo như một tín đồ ngoan đạo nhưng ở đó tôi không hề thấy sự giúp đỡ. Chỉ duy nhất Chúa Giê-xu đã cứu giúp gia đình tôi. Chỉ có Ngài là Đấng đã chữa lành cho vợ của tôi khi cô ấy dường như không thể qua khỏi.”
Từ trước tới giờ chưa từng có một ai nói chuyện với người hồi giáo như vậy. Họ đã sợ hãi và không hề có một sự tấn côngnào làm tổn hại đến gia đình của người phụ ấy. Rồi từng người một trong nhóm người hồi giáo lặng lẽ rời đi bởi họ không còn lựa chọn nào khác. Và ngày hôm nay, gia đình này đã trở thành một Hội Thánh nhóm lại tại giữa vùng của thị trấn hồi giáo.