top of page

"Thưa Chúa, con xin trở về..."

"Tôi còn nhớ như in đêm đó, sau khi tôi viết một bức thư gửi anh Dương và để dưới gối thay lời tạm biệt. Tôi rời khỏi trung tâm khi trời gần sáng, lòng tôi nặng trĩu, mặc cảm và tuyệt vọng... Tôi thật lòng rất muốn ở lại trung tâm để hoàn thành chương trình để cuộc đời tôi được biến đổi, tôi cũng đã được kinh nghiệm Chúa. Tôi đã làm chứng về quyền năng Chúa giải cứu tôi khỏi ma túy như thế nào nhưng giờ đây, tôi rời trung tâm trong sự lặng lẽ, tôi không thể vượt qua được hoàn cảnh khó khăn của mình lúc đó. Lời của người vợ tôi nói cứ văng vẳng bên tai tôi về gánh nặng khoản vay ngân hàng mà gia đình tôi đang gặp phải, nỗi nhớ vợ, nhớ con.
Tôi đi bộ trong bóng đêm, nó đen tối như cuộc đời tôi lúc này. Không có tiền, không điện thoại. Tôi đi bộ từ trung tâm Aquila về bến xe Mỹ Đình, khoảng 50km gì đó, tôi không biết nữa. Tôi đã nghĩ mình sẽ không bao giờ quay lại trung tâm nữa, có lẽ chương trình Chúa dành cho tôi chỉ đến đây. Có lẽ Chúa cũng không thể giúp gì cho tôi được lúc này.

"Thưa Chúa, con xin trở về..."

Nhớ lại cuộc đời của mình, dù nhà tôi rất nghèo, nhưng bố mẹ lại thương tôi nhất. Tôi được cho đi học đầy đủ dù các anh của tôi phải bỏ học từ sớm. Trong bản của tôi ở, có lẽ tôi là một trong số ít người được học lên cấp 2. Nhưng rồi với tính ham chơi tôi đã bỏ học. Sau đó gia đình đã cưới vợ cho tôi với mong muốn tôi ổn định hơn. Nhưng khi có gia đình, tôi nghĩ mình đã là người trưởng thành, tôi cùng thanh niên trong bản đi làm, rồi nhậu nhẹt và thấy họ dùng ma túy, tôi cũng đã tò mò và dùng thử, vì họ nói “dùng cái này rất hay và vui “, với sự không hiểu biết và ở bản của tôi rất rất nhiều người sử dụng ma túy nên tôi cũng cho đó là điều bình thường, và rồi tôi thành con nghiện lúc nào không hay. Trong gia đình vốn đã thiếu thốn nay trở nên túng ngặt hơn, tiền để mua gạo và thức ăn cho con, tôi cũng mang đi mua thuốc phiện, rồi những ngày tháng cơ cực khi tôi rời quê hương sang Trung Quốc với mong muốn đi xa để thoát nghiện, nhưng thất bại, tôi trở về, tiếp tục nghiện nặng hơn, số lần sử dụng ma túy ngày càng tăng hơn, tôi đau khổ và tuyệt vọng, tôi đã cố tình chích quá liều để có thể kết thúc cuộc đời này nhưng sau khi được cấp cứu thì tôi đã tỉnh lại. Tôi đã trách ông trời sao không để tôi chết, để cho tôi giải thoát vì cuộc đời quá khốn khổ với tôi rồi, tôi không còn muốn sống trong cảnh nghiện ngập này nữa nhưng tôi bất lực...
Và rồi vào năm 2021, khi Thầy Dương tại trung tâm Aquila có lên chỗ tôi để chia sẻ và làm chứng về Chúa cho tôi, sau khi gia đình động viên và cũng có điều gì đó thôi thúc trong tấm lòng tôi, tôi đã lên trung tâm theo Thầy Dương và một số anh em khác nữa. Tôi được chăm sóc, khích lệ và được học Kinh Thánh. Tôi cảm nhận được sự bình an, tôi được phục hồi về sức khỏe và tinh thần. Khi đọc Kinh Thánh hàng ngày, tôi không còn cảm giác thèm muốn ma túy nữa, nhưng thay vào đó tôi ham mê đọc Kinh Thánh, có những ngày tôi đọc từ đêm đến sáng mà không thấy mệt hay buồn ngủ và tôi tin chính quyển Kinh Thánh là lời Đức Chúa Trời đã thay đổi tôi. Tôi đã biết ơn Chúa vô cùng, tôi đã mong muốn và khao khát rằng khi mình được thay đổi mình sẽ đem lời Chúa về bản làng của mình, vì bản làng tôi còn rất rất nhiều người nghiện, họ cũng cần được giải phóng như tôi.
Tôi đã có ước mơ cho Chúa nhưng giờ đây thì sao, tôi bỏ trốn khỏi trung tâm vì nan đề về số nợ khi tôi còn nghiện đã cầm cố nhà, tôi nhớ gia đình, nhớ vợ con mình, tôi đã bỏ trốn, tôi đã bỏ lại ước mơ cho Chúa, cho bản làng của tôi.



Khi đến bến xe Mỹ Đình, tôi mượn điện thoại để liên lạc về cho vợ để vợ tôi nói với lái xe chở tôi đến Cao Bằng và vợ tôi sẽ trả tiền, nhưng một lúc sau thầy Dương đã gọi cho lái xe và gặp tôi, thầy nói sẽ thanh toán cho tôi tiền xe và còn mấy chục thì để tôi mua gì đó ăn vì thầy biết tôi không có tiền trong người, thầy nói sẽ coi như cho tôi về phép chứ không phải tôi bỏ trốn vì mong muốn tôi quay lại trung tâm để hoàn thành nốt chương trình. Khi về đến nhà, dù gặp được gia đình, dù tôi nghĩ tôi sẽ đi làm để trả số nợ đó, nhưng lòng tôi không có sự vui mừng và bình an. Mọi người trong Hội Thánh, mục sư của tôi cũng đến thăm và động viên tôi nên quay lại trung tâm, nhưng tôi không biết rằng nếu tôi quay lại tôi sẽ giải quyết nan đề về số tiền đó như thế nào? Hai mươi tám triệu là số tiền rất lớn đối với gia đình chúng tôi... và rồi khi mục sư đến thăm tôi lần nữa, ông đã nói: ”Chúa sẽ sử dụng em!” Điều đó đánh động trong tấm lòng tôi. Tôi quyết định gọi cho vợ rằng tôi sẽ quay lại trung tâm, tôi tin Chúa sẽ có cách giải quyết và giúp tôi. Tôi đã được Chúa cứu từ kẻ nghiện ngập không lối thoái, từ kẻ chết mà nay được sống thì Chúa cũng sẽ giúp đỡ tôi trong nan đề này. Tôi cũng nói điều đó cho vợ mình và vợ tôi đã đồng ý để tôi quay lại trung tâm.
Cảm tạ Chúa, tôi đã xuống trung tâm và tôi tin cậy nơi Chúa. Và những ngày sau đó và cho đến tận bây giờ tôi được kinh nghiệm sự tốt lành của Chúa, tôi không còn cảm thấy xấu hổ vì 9 năm mình đã nghiện ngập nữa nhưng tạ ơn Chúa, tôi thấy sự phước hạnh và sự vui mừng lớn Chúa dành cho tôi. Sau 9 năm bị xã hội ghét bỏ, gia đình chán nản, thì giờ đây Đức Chúa Trời lại tiếp nhận tôi, tái tạo tôi trở nên người có ích cho Chúa. Tôi sẽ không quên ước mơ Chúa đã ban cho tôi, tôi sẽ được biến đổi trong Chúa. Và khi tôi quay về nơi bản làng của tôi, tôi sẽ không phải bỏ trốn nhưng tôi sẽ về và làm chứng về quyền năng, tình yêu và sự cứu rỗi của Ngài. Nhiều người sẽ được biết đến Chúa, nhiều người được giải cứu, bản làng của tôi sẽ không còn nghèo đói nữa, nghiện ngập nữa nhưng sẽ có sự phước hạnh và sự vui mừng. Tạ ơn Đức Chúa Trời!



Anh Nguyễn Văn Tranh tại Trung Tâm Giải Cứu Aquila


"Nhưng tôi nay là người thể nào, là nhờ ơn Đức Chúa Trời, và ơn Ngài ban cho tôi cũng không phải là uổng vậy. Trái lại, tôi đã làm nhiều việc hơn các người khác, nhưng nào phải tôi, bèn là ơn Đức Chúa Trời đã ở cùng tôi." I Cô-rinh-tô 15:10
Nguồn: Trung tâm giải cứu Aquila & Bê-rít-sin

Hjerte til nettside.png
  • Facebook
bottom of page