top of page

Sự Bình An Bên Trong Đáng Giá Hơn Tiền Bạc!

Có là một chàng trai 23 tuổi người Việt Nam sống tại thủ đô Phnom Penh của Campuchia. Có lớn lên trong một gia đình rất nghèo, với cha mẹ, hai anh trai và ba chị gái. Có là con thứ hai trong gia đình, và từ khi còn nhỏ, anh đã phải làm việc để kiếm sống. Giống như nhiều người Việt sống bên bờ sông, họ sống chủ yếu nhờ vào nghề đánh cá. Họ không có giấy tờ, như giấy khai sinh hay giấy phép cư trú, nên không nhận được sự hỗ trợ nào từ chính quyền. Ngoài ra, cũng không có chính sách nào về việc cho trẻ em đến trường. Hàng trăm nghìn người sống và làm việc theo cách này; nghèo đói và tất cả những khổ cực, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Cha mẹ của Có làm nghề sản xuất cá viên thủ công. Anh cho biết mình chưa bao giờ thích công việc này. Có muốn đi học, nhưng mẹ anh không cho phép. Chỉ có một trong sáu anh chị em của anh được đi học. Lý do là vì anh của Có đã tiếp xúc với ma túy. Cha mẹ anh nhận ra điều này có thể dẫn đến một kết quả xấu, nên họ đã cho phép anh đi học, hy vọng rằng điều đó có thể giúp anh thoát khỏi sự nghiện ngập.
Có lần đầu nghe về trường CGC (Children for the Great Commission) qua một người bạn đã học ở đó. Bạn ấy nói được học miễn phí, và còn được mang về nhà một số món quà nhỏ từ trường. Điều này khiến Có càng thêm háo hức, nhưng mẹ anh đã từ chối mỗi khi anh xin. Bà muốn anh ở nhà làm việc gì đó hữu ích. Cuối cùng, bà đã đồng ý, và năm 2012, cậu bé 11 tuổi bắt đầu học tại CGC. Tuy nhiên, niềm vui không kéo dài lâu. Sau vài tháng, anh bị bảo phải quay lại làm cá viên.
Năm 2015, Có được phép trở lại CGC, sau khi một người chú giúp anh thuyết phục cha mẹ. Lần này, anh tiếp tục học trong ba năm, và vào năm 2018, anh được giao cơ hội làm trợ giảng cho các em nhỏ hơn. Gia đình Có theo đạo Phật và thờ cúng tổ tiên. Khi mới đến trường, anh không có kiến thức gì về Chúa, cũng không cảm thấy sự hấp dẫn với những gì mình nghe về Chúa Jêsus. Nhưng trong những năm qua, từ 11 đến 15 tuổi, mọi thứ đã thay đổi. Có nói rằng khi trở lại học tại CGC vào năm 2015, anh cảm thấy mình là một tội nhân lớn. Anh thường chửi thề và nói nhiều điều xấu, và hay giận dữ. Anh đã quen với điều này ở nhà, nhưng giờ đây bên trong anh cảm thấy đó là điều sai trái. Có hiểu rằng Chúa đã đến trong cuộc sống của mình. Anh đã học cách cầu xin sự giúp đỡ của Chúa để từ bỏ những thói quen xấu, và điều đó đã xảy ra. Bây giờ thì những điều đó đã hoàn toàn chấm dứt.

Sự Bình An Bên Trong Đáng Giá Hơn Tiền Bạc!

Có chia sẻ anh chưa bao giờ nghe những lời yêu thương từ cha mẹ mình. Họ cũng chưa bao giờ cảm ơn anh vì bất cứ điều gì anh đã làm. Anh chưa bao giờ nhận được lời khen hay khích lệ nào ở nhà – không một lần nào cả. Khi còn nhỏ, anh tự hỏi tại sao mình lại lớn lên trong gia đình này. Cha mẹ anh luôn cãi nhau và đánh nhau, chửi bới và la mắng anh và các anh chị em mỗi khi ai đó làm điều gì họ không thích.
Gia đình có nhận thấy Có đã thay đổi? Có, anh nói, họ đã nhận ra. Nhưng họ không bao giờ nói gì. Tuy nhiên, anh biết họ hiểu. Gia đình cũng đã thay đổi rất nhiều theo thời gian. Mẹ không còn la mắng con cái như trước, và cha cũng không còn dễ nổi cáu như trước. Có là người tin Chúa duy nhất trong gia đình, Mẹ anh cũng tôn trọng điều đó.
Khi đại dịch bùng phát vào năm 2020, trường CGC phải đóng cửa. Có đã tìm được một công việc trên một chiếc tàu hút cát từ sông. Trong công việc này, anh có thể kiếm được tới 2.000 đô la một tháng. Đó là một mức lương rất cao ở Campuchia, đặc biệt là đối với một chàng trai trẻ tuổi. Tuy nhiên, anh không cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống đó. Anh cảm nhậ có một tiếng nói trong lòng mình: “Con phải trở lại CGC.” Nó giống như một sự thúc giục, anh nói; một sức hút mà anh không thể cưỡng lại. Vì vậy, khi trường mở cửa lại vào năm 2022, Có đã quyết định từ bỏ công việc mà anh kiếm được 2.000 đô la mỗi tháng để bắt đầu một công việc mà anh chỉ kiếm được 200 đô la! Mẹ anh tự hỏi làm thế nào mà anh có thể quyết định như vậy nhưng khi anh kiên quyết thì bà đã để anh quay lại.

Có tại CGC ở Phnom Penh (Cam-pu-chia)
Có tại CGC ở Phnom Penh (Cam-pu-chia)

Có hiện là một giáo viên chính thức tại trường CGC. “Dù tôi kiếm được nhiều tiền khi làm việc trên chiếc tàu đó, tôi luôn cảm thấy bồn chồn và thiếu sự bình an. Giờ đây, khi trở lại CGC, tôi luôn có sự bình an. Tôi không hề hối tiếc. Tiền không có ý nghĩa gì cả. Tôi yêu thích làm việc với trẻ em. Tôi có bình an và rất nhiều niềm vui,” Có nói một cách nhẹ nhàng. Anh cảm thấy mình nên chia sẻ phúc âm, làm chứng và rao giảng cho mọi người. “Nhưng tôi còn rất nhút nhát, vì vậy tôi cần sự cầu thay và can đảm để có thể chia sẻ. Tôi muốn phục vụ Chúa trọn cuộc đời mình. Những lo lắng mà tôi đôi khi có về việc sẽ giúp đỡ cha mẹ khi họ già đi, tôi chỉ cần dâng lên Chúa. Ngài sẽ chu cấp cho chúng tôi khi chúng tôi bước đi theo ý muốn Ngài. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì Chúa muốn tôi làm.”

Có cùng với những học sinh tại CGC
Có cùng với những học sinh tại CGC

Hjerte til nettside.png
  • Facebook
bottom of page